Trả giá cho sai lầm thời tuổi trẻ
Trả giá cho sai lầm thời trẻ tuổi
“Lại chờ đợi. Án tù treo lơ lửng trên đầu suốt 3 năm qua đã đủ khiến tôi quá mệt mỏi, căng thẳng rồi...”. Đó là lời của bị cáo vừa phải ra trước vành móng ngựa vì tội lỗi mà anh ta gây ra cách đây hơn 10 năm. Sự mệt mỏi, căng thẳng và những tháng ngày sắp tới phải sống trong trại giam là hệ quả tất yếu của một thời trẻ tuổi nông nổi, thiếu suy nghĩ...

Người thanh niên có dáng thấp đậm hết đứng lên lại ngồi xuống ở bậc thềm bên ngoài phòng xử chờ đến lượt phiên tòa phúc thẩm xét xử mình.

Vẻ lo lắng hằn rõ trên gương mặt thuần nông chân chất. Thấy vậy, ông cậu ruột đi cùng dúi vào tay anh chai nước suối: “Uống đi. Một lát bình tĩnh mà trình bày xin được án treo nha”.

Mẹ mất sớm, cha cưới vợ khác, Nguyễn Thành Nam (SN 1979) về sống với bà nội từ khi còn rất nhỏ. Bà đã già, lại cưng cháu. Thiếu sự dạy dỗ, uốn nắn, Nam thường tụ tập, đi chơi với đám thanh niên hư hỏng trong xóm. Năm 1997, sau khi uống rượu say, nghe theo lời rủ rê của L.V.X, Nam ra quốc lộ chặn xe khách để... xin tiền tài xế nhậu tiếp. Cả hai nhặt một khúc cây làm vũ khí... Chặn được xe rồi, Nam đập kiếng xe hăm dọa, X. buộc tài xế đưa tiền. Hai lần, họ chiếm đoạt được 200.000 đồng và gây thiệt hại tài sản hơn 4 triệu đồng. Do bị tài xế xe khách tố cáo, X. bị bắt sau đó và bị TAND quận Thủ Đức xét xử vào năm 1998. Còn Nam về quê ngoại sinh sống. Nghĩ đến những sai lầm đã qua, Nam quyết chí thay đổi, cố gắng học nghề và cuối cùng cũng tìm được công ăn việc làm ổn định tại một công ty. Năm 2006, Nam cưới cô gái cùng làm tại công ty. Để làm giấy đăng ký kết hôn, anh phải trở về nơi đăng ký hộ khẩu thường trú. Tại đây, xã cho biết Nam có lệnh truy nã và khuyên anh ra đầu thú. Ngỡ ngàng, hoang mang nhưng nghĩ đến cuộc sống bấp bênh nếu trốn tránh pháp luật, Nam quyết định ra đầu thú. “Kể từ đó đến nay, tôi không làm ăn gì được. Vào công ty nào làm mà nhận giấy triệu tập của cơ quan tố tụng là phải nghỉ. Cuối cùng, tôi phải hành nghề chạy xe ôm nhưng nghề này thu nhập không ổn định, bữa có bữa không...” - Nam thở dài ngao ngán.

Sau khi TAND quận Thủ Đức xử sơ thẩm tuyên phạt Nam 1 năm tù về tội cưỡng đoạt tài sản và 9 tháng tù cho tội hủy hoại tài sản công dân, Nam làm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt. Xét thấy án sơ thẩm xử đúng luật, không nặng, hơn nữa áp dụng Bộ Luật Hình sự năm 1985 là có lợi cho bị cáo, HĐXX cấp phúc thẩm tuyên bác kháng cáo, giữ nguyên án sơ thẩm.

Bế mạc phiên tòa, Nam vẫn còn đứng mãi ở vành móng ngựa cho đến khi cô thư ký nhắc: “Bị cáo có thể về được rồi”, Nam mới sực tỉnh, hấp tấp bước đến bàn thư ký hỏi: “Vậy bao giờ tôi bị bắt giam hả cô?”. Được cho biết cứ về nhà chờ bản án của tòa và chờ công an gọi thì đi, Nam nghẹn ngào: “Lại chờ đợi. Án tù treo lơ lửng trên đầu suốt 3 năm qua đã đủ khiến tôi quá mệt mỏi, căng thẳng rồi

VPLSVT- theo Dantri.com

  Tin mới hơn: Tin cũ hơn:
<< Trang trước                    Trang sau>>
 

ls le trung son cr

Khách hàng

TƯ VẤN PHÁP LUẬT


Tìm kiếm

DỊCH VỤ CUNG CẤP

trong nuoc

nn